GIẤC MƠ ĐẾ MUỖI
Giọt linh huyết ngàn năm rơi
Đế Muỗi xông vào chẳng tiếc đời nơi
Liều mình vượt kiếp thần tiên
Bước vào nhân giới tựa cơn điên
Gió mơ hồ nghe tin vẳng
Đế Muỗi phi thăng vụt mất như khói trắng
Một chưởng từ cửu thiên bay
Hóa thân mù sương dấu tích còn lay
Kinh hoàng đạo nhân mắt trợn ngược
Nguyên thần rung chuyển như chao đảo lấp lửng
Nghe lời truyền rằng chỉ một chiêu
Chẳng mang sát ý chỉ gió cuốn theo
Thi thể vùi sâu trong tảng đá
Bàn tay khổng lồ in dấu lạnh xa
Vì sao lại diệt Đế Muỗi tơi bời
Chỉ vì quấy rối giấc của người trời
Không gian lặng tờ gió ngừng thổi
Mây ngừng trôi tĩnh lặng giữa tối
Mặt ai tái mét nỗi hoang mang
Dòng chữ lầm lũi giữa đêm trăng tang
Phận người nhỏ bé giữa trời rộng lớn
Một khoảnh khắc đi lạc vướng nỗi nhớ trống
Đế Muỗi xui xẻo trong giấc mơ
Biết bao đời sau ai còn nhớ chăng