Chờ đợi trong nỗi nhớ.
Biết mình phải chờ đợi trong bao lâu nữa,
Mới gặp được người yêu ta thật lòng?
Biết, còn phải đợi chờ bao lâu nữa,
Đủ để cho nỗi nhớ phải nhạt màu?
Biết mình còn chờ được mấy thu nữa,
Mấy thu vẫn luôn cố chờ người.
Khi chết hồn trôi về đâu,
LIệu kiếp sau duyên số có đổi sắc?
Không tìm được nhau đôi bờ cách biệt ,
Bởi nỗi mình ta đơn phương.
Chỉ đành ôm nỗi nhớ xa cách
. . .
Ôm một nỗi nhờ Hoàng Lâm ta đợi được người nữa không. . .?